Ấp là một từ thông dụng ở miền Nam để chỉ
những thôn xóm hẻo lánh ở vùng châu thổ sông Cửu Long.
“Ấp chiến lược” là cách gọi của Mỹ và chính
quyền Sài Gòn trước đây để chỉ những trại tập trung, những khu dồn dân được
dựng lên ở khắp miền Nam khi bắt đầu chiến
lược “chiến tranh đặc biệt” và tiếp tục được thực trong suốt quá trình cuộc
chiến tranh của Mỹ ở miền Nam Việt Nam.
Bình định, dồn dân, lập “ấp chiến lược” luôn
luôn được của Mỹ và chính quyền Sài Gòn coi là chương trình xương sống, là
“quốc sách”, là tận kế cự địch” (kế cuối cùng chống địch). Đó là kế sách cơ bản
và chủ yếu để của Mỹ và chính quyền Sài Gòn tiến hành một cuộc chiến tranh tổng
lực, một ngọn đòn tấn công toàn diện chống lại phong trào cách mạng của đồng
bào miền Nam, bao gồm các mặt chính trị, quân sự, kinh tế, xã hội, văn hoá, tâm
lý, gián điệp, nhưng chủ yếu là bằng vũ lực với các cuộc hành quân càn quét
liên miên, thực hiện cho kỳ được việc dồn dân, quây rào lập ấp quy mô lớn.
Hệ thống “ấp chiến lược” ở miền Nam đã được
xây dựng như sau: mỗi ấp chiến lược qui mô trung bình trên dưới 100 ha với
khoảng vài ba bốn nghìn dân, được quây trong vòng đai dài vài ba ki lô mét, có
rào tre hay cọc gỗ vót nhọn cao quá đầu người bên ngoài. Bên trong là bờ luỹ
bằng đất đắp cao và dầy, có hàng rào giây thép gai chắn giữ. Giữa bờ luỹ rào
ngoài và rào trong là một hào sâu và rộng (đất đào hào dùng để đắp luỹ) có cắm
chông tre dày đặc. Nơi nào không đắp bờ luỹ và đào hào sâu thì cắm bãi cây có
gai hoặc bãi cọc sắt đầu nhọn có gài mìn tự động dày đặc. Sát vòng đai là lô
cốt bê tông và nhiều ụ đất cao dựng chòi canh, có lực lượng phòng vệ luân phiên
canh giữ. Ra vào ấp thường chỉ có 2 hay 1 cổng, đóng mở theo giờ giấc, người
trong ấp ra vào phải xuất trình hai loại thẻ vào và ra khác nhau có dán ảnh để
kiểm soát và ghi tên vào sổ lưu để điều tra khi cần.
Nhà cửa của người dân chen nhau trong vòng
đai, mà ở trung tâm là khu hành chính, nơi đặt trụ sở của ban quản trị và của
các tổ chức chính trị kìm kẹp, khống chế dân trong ấp. Cứ dăm bảy nóc nhà phải
lập thành “liên gia”. Cứ dăm bảy ấp phải lập thành “liên ấp” có một vòng đai
chung bao quanh với nhiều đài quan sát, tháp canh. Các “liên gia”, “liên ấp
chiến lược” phải có nhiệm vụ kiểm soát lẫn nhau.
Hệ thống “ấp chiến lược” đã được của Mỹ và
chính quyền Sài Gòn dựng lên khắp miền Nam, mỗi tỉnh hàng trăm ấp. Đó thực sự
là hệ thống pháo đài và tập đoàn cứ điểm kiên cố, khó có thể phá từ bên trong
hoặc từ bên ngoài, lại được các lực lượng lính bảo an và lính chính qui trang
bị bằng những phương tiện hiện đại đóng quanh vùng sẵn sàng ứng chiến khi có
động.
Mục tiêu toan tính của của Mỹ và chính quyền Sài
Gòn là dựa vào quốc sách ấp chiến lược
để vừa cô lập, tiêu diệt bộ phận nòng cốt của cách mạng, tiêu diệt lực
lượng vũ trang miền Nam Việt Nam, khống chế nhân dân miền Nam, cách ly dân với
lực lượng cách mạng. Để đối phó với tình trạng phân tán bị động của quân đội, Mỹ và chính quyền Sài Gòn tính sẽ nhờ ấp chiến
lược mà tập trung trở lại chủ lực, sử dụng lực lượng địa phương, dân vệ làm
nhiệm vụ trị an, do đó tăng quân số và khả năng cơ động.
Từ xuân năm 1961 đầu 1962 trở đi, việc càn
quét lập ấp chiến lược của của Mỹ và chính quyền Sài Gòn và chống càn quét,
chống lập ấp chiến lược và phá ấp chiến lược của lực lượng cách mạng miền Nam
luôn luôn lặp đi lặp lại rất quyết liệt, là một nội dung chủ yếu của cuộc đấu
tranh giữa nhân dân miền Nam với của Mỹ và chính quyền Sài Gòn. Đây là một
nhiệm vụ quan trọng và cực kỳ khó khăn nặng nề mà quân dân miền Nam phải đối
phó hết sức quyết liệt trong suốt cuộc kháng chiến chống Mỹ, cứu nước.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét